Tập truyện ngắn Ông Thối Bà Thiu được viết nhẹ nhàng, dung dị, dí dỏm mà sâu sắc. Chủ yếu là đề tài tình yêu trong cả thời chiến lẫn thời bình, nhưng mỗi câu chuyện, mỗi nhân vật đều được nhà văn Trần Kim Trắc quan sát bằng những góc nhìn rất khác. Đó là tình yêu cao cả của Bố dượng dành cho hai mẹ con côi cút giữa cảnh đạn lạc bom rơi. Là cách cư xử vợ chồng trong Thư đi… thư lại…Là tình yêu “bất tử” của vợ chồng anh Tạ Văn Bang…Là tình yêu trong sáng của cô Út Ngọt Phước Long dành cho anh lính mù…Là nghĩa tình người Việt lấp lánh trong câu ca Ông thối, bà thiu…
Dù ở câu chuyện nào, người đọc cũng nhận ra những điều rất gần gũi thân quen mà mình đã lỡ bỏ qua bởi các nhân vật quá đỗi đời thường, và đó cũng chính là hướng cầm bút của nhà văn Trần Kim Trắc. Phải chăng chính vì lẽ đó mà văn Trần Kim Trắc dễ tạo được sự đồng cảm nơi người đọc? Người đọc sẽ cùng đau, cùng khóc, cùng cười với nhân vật, để điều đọng lại sau cùng có khi là sự nhẹ lòng, trầm ngâm, xót xa, và có lúc cũng là bình yên, một sự bình yên đến lạ lùng…