Lục Xì là một thiên phóng sự của Vũ Trọng Phụng xuất bản năm 1937, viết về một phúc đường chuyên chữa bệnh hoa liễu cho gái điếm và qua đó phản ánh tệ nạn mại dâm trong thời kỳ Pháp thuộc. “Lục xì là một phóng sự có giá trị khoa học lớn, trong lịch sử văn học của ta đã ở một vị trí độc nhất vô nhị trong văn học về mặt y học và pháp lý; đã có vị bác sĩ nào, bậc lương y nào, nhà luật học nào nêu lên được vấn đề như thế, phân tích tình hình như thế và về nhiều mặt góp ý kiến xác đáng như thế với những người có trách nhiệm trong xã hội.”
Nội dung chính của Lục xì: gồm có 12 phần:
I. Cái xấu của thành
II. Nàng thơ của gái lục xì
III. Vài con số và một ít lịch sử
IV. Sự hại cần phải có
V. Cuộc đi bạch bộ trong nhà lục xì
VI. Ban “Đội con gái”
VII. Bọn gái cảu “sổ đoạn trường”
VIII. Một ngày khám bệnh
IX. Học trò và cô giáo
X. Cái quan điểm của nhà chuyên trách
XI. Cầm giấy
XII. Xé giấy