“Chủ tịch, bởi vì anh keo kiệt, không tốt, độc tài. . . . . . Cho nên tôi bị đuổi ra khỏi nhà đành phải đến nhà anh tìm nơi nương tựa.”
Niếp Hành Phong để tay lên ngực tự hỏi, mình có phải kiếp trước làm nhiều việc không tốt hay không. Nên đời này mới có thể gặp tiểu thần côn Trương Huyền giở trò bám dính lấy người thế này.
Nửa đêm tới cửa la hét đòi anh chịu trách nhiệm không nói. Còn đem toàn bộ ba người và vật nhà cậu ta đến xâm lấn phòng ở, cuộc sống của anh.
Đáng giận nhất chính là, khi anh đi Nhật Bản công tác, còn cố ý đến sân bay”Rưng rưng đưa tiễn” làm cho người khác hiểu lầm. . . . . .
A! Đã nói chiêu tài miêu không thể rời đi quá xa cậu mà!
Không ngờ Niếp Hành Phong chân vừa mới đáp xuống Nhật Bản, cậu liền tính ra lần này chiêu tài miêu có tử kiếp!
Này này này. . . . . . Vì chiêu tài miêu của cậu, vì “Tiền” đồ của cậu!
Cậu đành phải đi Nhật Bản, đoạt chiêu tài miêu của cậu về!
Vì một đồng tiền xu ngũ viên (năm đồng), mà liên tiếp xảy ra mấy vụ giết người.
Chiêu tài miêu Niếp Hành Phong và tiểu thần côn Trương Huyền, lại làm sao để đột phá bí ẩn trùng trùng này. . . . . .
Các anh thì được đi du lịch Nhật Bản còn mình thì lăn lộn với cái đống tên và các đia danh của Nhật, đến là khổ.
Sách audio .net