Không Kịp Nói Yêu Em – Phỉ Ngã Tư Tồn


1Truyện ngôn tình audio – Không Kịp Nói Yêu Em

Trên chuyến tàu trở về nhà, Doãn Tĩnh Uyển đã gặp gỡ và giúp đỡ Mộ Dung Phong. Phút tạm biệt, anh để lại cho cô chiếc đồng hồ vàng khắc hai chữ “Bái Lâm”, và duyên phận của hai người cũng bắt đầu từ đó.

Hứa Kiến Chương – người bạn thanh mai trúc mã và cũng là chồng chưa cưới của Doãn Tĩnh Uyển bị Thừa quân bắt xử, khép vào tội chết do buôn hàng cấm, mà Mộ Dung Phong chính là Cậu Sáu Mộ Dung – đại soái của Thừa quân, Tĩnh Uyển đã một mình vượt đường xa xôi, nắm giữ hy vọng mong manh tìm đến nhờ Mộ Dung Phong giữ lại mạng sống cho Hứa Kiến Chương… Hai người trùng phùng ở đây, rồi lại ly biệt.

Hôn lễ của Tĩnh Uyển và Kiến Chương sắp diễn ra, Mộ Dung Phong vượt địch tuyến, bất chấp nguy hiểm để đến gặp Tĩnh Uyển, để nói cho cô biết rằng anh thực sự yêu cô: “Anh điên rồi mới thích em đến thế”. Họ gặp gỡ tạm thời, sau đó lại chia xa.

Trái tim đã chiến thắng lý trí, trước hôn lễ, Tĩnh Uyển đã trốn nhà ra đi, cùng với chiếc đồng hồ vàng khắc tên Bái Lâm, vượt đường sá xa xôi, bom đạn thời chiến, trèo đèo lội suối, chỉ để được gặp Mộ Dung Phong, chỉ muốn ở bên Mộ Dung Phong. Và họ đã được bên nhau như thế.

Nhưng rồi, “quốc gia vạn dặm, quan sơn như tuyết, loạn thế kinh mộng, nửa đời phồn hoa”, giữa giang sơn và người đẹp, người anh hùng luôn phải chọn một.

Là Tĩnh Uyển hay là thiên hạ đại cục?

Là tình yêu hay là lý tưởng?

Lựa chọn đó sẽ đem lại hạnh phúc hay đau khổ cho Tĩnh Uyển và Mộ Dung Phong?

Tác giả: Phỉ Ngã Tư Tồn – Nguồn: Youtube Channel Góc Ngôn Tình

2Trích Bình Luận Bạn Đọc  – Không Kịp Nói Yêu Em

[Võ Huy Hoàng] – Ai mà đã đọc truyện của Phỉ Ngã Tư Tồn thì đều biết là sẽ không bao giờ có kết cục tốt đẹp cả và truyện này cũng không ngoại lệ. 2 người yêu nhau nhưng giữa họ có 1 khoảng cách về giai cấp rất lớn. Đã vậy ai cũng vì cái tôi của bản thân mà tự làm mình xa nhau. Và có lẽ chỉ có cái chết mới giải thoát được cho họ mà thôi. Mình thấy tội cho Mộ Dung Phong khi có tất cả giang sơn nhưng lại không có được người mình yêu thì liệu sống có ích gì? Đây là 1 bản tình ca buồn và giúp mình trân trọng hơn về tình yêu vì có lẽ đến 1 ngày nào đó chúng ta đều sẽ :”Không kịp nói yêu em” thôi..

[Châu Giang] – Nếu như họ sinh ra ở thời bình, thì có lẽ đã bên nhau trọn đời. Nhưng ở thời bình, Mộ Dung Phong sẽ không còn là anh nữa, không có chỗ cho anh tung hoành trận mạc, thâu tóm giang sơn, Tĩnh Uyển cũng vậy, họ sinh ra với số phận như vậy, gặp nhau, yêu nhau để một đời không trọn vẹn.
Mộ Dung suy cho cùng, cũng chỉ ích kỷ cho bản thân. Lấy tình yêu là làm lý do ngụy biện, thật ra, anh yêu chính mình hơn cả. Anh yêu chính anh, nên mới cố gắng nắm Tĩnh Uyển, vì sợ bản thân đau lòng. Anh giấu giếm Tĩnh Uyển mọi chuyện, vì sợ mất giang sơn và người đẹp. Đó là thứ anh gọi bằng cái tên: tình yêu. Rồi đến lúc ôm xác Tĩnh Uyển trong tay, anh mới biết, công danh và hạnh phúc, ban đầu đã không thể vẹn toàn.
Rất khâm phục nữ chính, cô là người con gái mạnh mẽ nhất, lý trí nhất, dám yêu dám hận mà tôi rất khâm phục.
Tôi nhớ nhất lời thoại: ” Bái Lâm, em về rồi.”

[Phạm Lâm Khánh Hòa] – Phỉ Ngã Tư Tồn quả không hổ danh là “Bi tình thiên hậu”, tôi đọc quyển sách này trong một ngày, đọc đi đọc lại đoạn cuối mấy lần vẫn không cầm được nước mắt.

Hai nhân vật chính dám yêu, dám hận bất chấp tất cả vì tình yêu tưởng mất đi lý trí nhưng vẫn kiên cường đối mặt với sóng gió và bình tĩnh can đảm khi phải lựa chọn. Họ yêu nhau, rồi đến với nhau tưởng như không có gì có thể chia cách nhưng đến cuối cùng lại phải âm dương cách biệt, khiến tôi phải tiếc thay cho cuộc tình đẹp như mơ ấy.
Mộ Dung Bái Lâm tuy bề ngoài tham lam muốn giành cả thiên hạ mà bất chấp tất cả, nhẫn tâm bỏ rơi người mà anh yêu nhất. Nhưng trong thâm tâm anh, Tĩnh Uyễn vẫn là người quan trọng nhất, anh coi trọng cô hơn tất cả mọi thứ, hơn cả thiên hạ rộng lớn, hơn cả đứa con cô mang trong bụng. Lỗi duy nhất ở anh là anh quá tự tin, tin rằng mình sẽ có thể mang cả thiên hạ đến cho cô, tin rằng không ai có thể bảo vệ cô tốt hơn anh. Vì Tĩnh Uyển mà anh muốn có được thiên hạ nhưng cũng vì thiên hạ mà anh bỏ rơi Tĩnh Uyển, đến khi anh có được thiên hạ mà mãi mãi mất đi cô anh mới nhận ra tất cả đã không còn ý nghĩa và bản thân anh phải sống cả đời trong đau khổ và hối tiếc.
Mộ Dung Bái Lâm thật sự là một con người quá đáng thương, nếu ngay từ đầu anh chấp nhận sở hữu một nữa giang sơn thì sự việc đã không đi từ tấm bi kịch này sang bi kịch khác.
Cái kết quá buồn của Không Kịp Nói Yêu Em khiến người đọc quá hối tiếc nhưng cũng chính vì hối tiếc mà có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên được câu chuyện này.

Sách audio .net