Ký ức vụn tập hợp những entry khẩu văn rặt giọng “bọ”, vừa tưng tửng hài hước vừa châm biếm sâu cay mà không kém chân thực sống động trên blog nổi tiếng Quê Choa. Óc quan sát, khả năng tung hứng ngôn ngữ của tác giả khiến người đọc phải thán phục. Chỉ bằng một vài câu nhẹ tênh, viết mà như nói, nhân vật của ông xông xênh hiện ra, khắc như in vào tâm trí. Những gương mặt, câu chuyện này ta vẫn gặp hàng ngày. Nhưng hình như trong ký ức của ta chẳng được sống động đến thế, mà bảo ta kể lại, ta cũng chịu thua, không cách nào kể ra được cái vị hài hước, đậm đà như tác giả đã kể.
Không dừng lại ở đó, Ký ức vụn còn hấp dẫn người đọc bằng những câu chuyện cảm động về bạn bè thời thơ ấu, về tình nghĩa thầy trò thuở chiến tranh, về những người nông dân chân chất chẳng giống ai mà ngày bé tác giả từng thân thuộc… Cuốn sách còn dành hẳn một phần riêng về những bạn bè nghệ sĩ đã cùng đi với nhau trên quãng đường nghệ thuật. Dưới ngòi bút đầy ma lực của Bọ Lập, những tính cách, những câu chuyện, những số phận cứ thế hiện ra như trên một cuốn phim, sắc nét và ám ảnh.
Ký ức vụn là cuốn sách độc đáo và dung dị, hài hước và thâm thúy, bất cứ ai đã đọc một lần cũng đều không thể quên.
Trích đoạn
“Mình ngồi câu cùng nó cả buổi may lắm chỉ được đôi con, nó thì cá đầy oi (giỏ đựng cá). Có hôm thấy nó giật được lắm cá mà mình chẳng được con nào, mình ngồi lặng nước mắt rân rấn. Thế mà nó biết mình khóc, liền thả cần câu đi lại ôm lấy mình, nói tau với mi câu chung mà, cá của tau cũng là cá của mi. Mình nói không phải rứa, chỉ tại cá không cắn câu thì buồn thôi. Nó nói buồn chi hè, trời không cho tau mắt thì cho tau cá, rứa thôi.”
(Tết của người bạn mù)
“Thằng Minh quất cái roi cực mạnh xuống phản, nói bọ hứa tui răng. Anh giật mình đánh thót, nói bọ mới uống hai chén thôi mà, tha cho bọ đi con.Thằng Minh dứ dứ cái roi, nói bọ nợ mấy roi rồi. Ông nói 14 roi con, thằng Minh hét răng lại 14, ông lập cập nói ngay 20, 20…, thằng Minh hét tui không đùa với bọ mô nghe. Ông mếu máo nói ba chục roi rồi, nhưng bữa ni cho bọ nợ con ơi. Thằng Minh nói rứa là cả thảy 33 roi nghe chưa. Anh nói ừ, 33 roi…, bọ nhớ rồi con. Thằng Minh quát vô ăn cơm, ông len lén đi vào bếp.”
(Anh cu Cá)