Hai thanh kiếm gỗ vù vù giao đấu, phát ra những âm thanh chát chúa. Có lúc lặng phắc một hồi khá lâu, có lúc lại vang lên dồn dập.
Trên một sân phơi thóc, trước một ngôi nhà ngói nhỏ ba gian ở làng Ma Khê, phía nam Nguyên Lăng thuộc Tương Tây, một đôi thanh niên nam nữ đang tỉ thí.
Trên chiếc ghế thấp trước nhà, một ông già đang ngồi bện giày cỏ, miệng ngậm tẩu thuốc, thỉnh thoảng lại phà khói, ngẩng đầu nhìn đôi thanh niên, khoé miệng cười cười kiểu hài lòng. Ánh nắng nhạt xuyên qua đám khói thuốc, chiếu lên mái tóc bạc, chiếu lên cả khuôn mặt đầy nếp nhăn. Nhưng khi mắt lão nhìn vào hai thanh kiếm gỗ vẫn ánh lên vẻ uy mãnh, xem ra chưa phải là già lắm, đâu chừng năm mươi tuổi trở lại.
Thiếu nữ khoảng mười bảy mười tám, khuôn mặt trái xoan, mắt đen lay láy, trán lấm tấm mồ hôi, trên má mồ hôi ròng ròng chảy xuống tận cổ. Cô bé lấy tay áo lau mồ hôi, mặt đỏ như mấy xâu ớt treo tren hàng hiên. Cậu trai lớn hơn cô gái vài ba tuổi, thân mình đen trũi, gò má hơi cao, tay chân thô ráp, y như những chàng trai lực điền người ta thường gặp ở vùng Tương Tây, thanh kiếm gỗ trong tay cậu thật là linh hoạt.
Bỗng thanh kiếm trong tay cậu ta từ góc trên bên trái phạt thẳng xuống, thiếu nữ nghiêng đầu tránh, kiếm gỗ đâm tới ngay cực nhanh.Cậu trai lùi hai bước, thanh kiếm vung một vòng rộng, lia ngang ba nhát, thiếu nữ chống đỡ không kịp, đột ngột thu kiếp đứng yên. không hề gạt đỡ, cất tiếng giận dữ:
– Chịu huynh lợi hại, được chưa? chém chết muội đi xem nào!